Trước hết là về ngoại hình.
Thực sự khối động cơ này trông to lớn hơn rất nhiều những khối động cơ 250cc khác ở những dòng xe cùng đời phổ biến tại Việt Nam như Honda LA250 hay GN250 (Hornet 250 thì lại là trường hợp khác, 4 xy lanh, so sánh thì thật khập khiễng) kết hợp với bình xăng lớn ngay phía trên, khiến chiếc xe có ngoại hình của một cỗ máy to lớn hơn thực tế. Động cơ cam đôi, 4 van, 2 xả gộp 1, nên tiếng máy và tiếng xả cũng tương đối đặc trưng, không thể trầm ấm được như những dòng xe 4 xy lanh, nhưng hoàn toàn là đủ để át những chú trẻ trâu cắt pô lượn ngoài phố, mà vẫn có thể điềm tĩnh lịch sự thì thầm lúc vào ngõ nhỏ đêm khuya.
Tuy nhiên, dần dà, tôi đã khám phá ra rằng, khoảng bốc thực sự của chiếc xe nằm sau tua máy 6,500 vòng/phút, và bình thường, cứ đến 5,000, khi cục máy rung ầm ầm lên, tôi đã sang số luôn cho nhẹ nợ, vậy nên chả lúc nào tôi có cơ hội thưởng thức được đặc sản của GB250 cả.
Nhưng mà khi đã biết rồi, thì tôi cứ ăn liên tục thôi, và cảm giác thực sự là thú vị, và đại khái nó như thế này: bạn ngồi lên xe, nổ máy, vào số, thả côn, vít ga, chiếc xe lăn bánh, đồng hồ tua máy sẽ chạy khá điềm tĩnh lên dần 4,000-4,500-5,000 vòng/phút. Bạn sẽ thấy chiếc xe run rẩy và kêu gào bạn chuyển số suốt từ tua máy số 5,000 đến 6,499…kệ nó, chả có chuyện gì xảy ra…và, đoàng! 6,500 vòng/phút, chiếc xe rú lên 1 tiếng và bắn đi, tua máy nhảy vèo tới redline 10,000, và đó là lúc bạn chuyển số, và mọi chuyện sẽ lặp lại một cách tương đối như thế.
Đến đoạn này thì nhiều người biết về xe có thể nghĩ động cơ này khá giống với những động cơ có V-TEC của Honda (dòng CB400), nhưng với tôi, thì cảm giác chạy CB400 V-TEC vẫn cho thấy lực, và độ bốc lên dần theo tua máy, và đúng là sau khi “mở” V-TEC thì cảm giác xe vọt hơn, nhưng vẫn là một độ lên đều. Cảm giác của chiếc GB250, thì không hoàn toàn như thế, mà theo cảm nhận của tôi, thì nó rất giống chiếc R6.
Tôi biết, tôi đã sử dụng chiếc Yamaha R6 làm nhân vật so sánh khá nhiều, nhưng công bằng mà nói, thì đây là những trải nghiệm cá nhân của tôi, và R6 có lẽ là chiếc xe tuyệt vời nhất tôi từng được trải nghiệm và sở hữu, và cũng có lẽ vì điểm tương đồng kì cục giữa chiếc xe này và chiếc Clubman mà tôi luôn luôn ưu ái đặt cả 2 chiếc trong cùng một chỗ những lúc bàn tới, mặc dù thực tế thì chúng chả có tí gì liên quan tới nhau cả.
Giống như trên GB250, bạn phải làm việc tương đối vất vả ở tầm ga thấp, gần như không thấy một chút sức mạnh nào, cho tới một khoảnh khắc nhất định, và cũng Đoàng! Tạm biệt, R6 đi nhé! Lại một lần dĩ nhiên nữa, là 2 chiếc xe thậm chí còn không tương đồng về sức mạnh, nhưng cảm giác chúng mang lại cho cá nhân tôi, thì khá là tương đồng nhau, và có thể với người khác thì trải nghiệm sẽ khác, nhưng với tôi, thì đây là 1 cặp song sinh khác cha khác mẹ khác mọi thứ nhưng chia sẻ chung 1 tâm hồn.
Về động cơ
Là động cơ xy lanh đơn, thông thường ta sẽ trông chờ cảm giác bốc và thật nhiều mô men xoắn ở tầm ga đầu, nhưng trong trường hợp của chiếc Clubman bé nhỏ này, thì mọi chuyện lại hơi khác một chút. Thật sự, thật sự là tôi đã rất khó chịu với chiếc xe này lúc mới làm quen với nó, vì nó quá là ì ạch ở vận tốc thấp và dải ga thấp, khiến nhiều lúc tôi sốt suột muốn điên lên vì vít mãi chẳng thấy lực máy ở đâu cả, trong khi ở những chiếc xe tôi chạy đã quen, thì độ bốc có thể thấy ngay lúc vừa mới nhích ga (sau này mới thấy dốt, vì lúc đó tôi mới chỉ chạy chiếc Freeway 250, SH300i và Djebel 250, toàn xe ga và cào cào, bốc lúc đầu là quá đúng).Tuy nhiên, dần dà, tôi đã khám phá ra rằng, khoảng bốc thực sự của chiếc xe nằm sau tua máy 6,500 vòng/phút, và bình thường, cứ đến 5,000, khi cục máy rung ầm ầm lên, tôi đã sang số luôn cho nhẹ nợ, vậy nên chả lúc nào tôi có cơ hội thưởng thức được đặc sản của GB250 cả.
Nhưng mà khi đã biết rồi, thì tôi cứ ăn liên tục thôi, và cảm giác thực sự là thú vị, và đại khái nó như thế này: bạn ngồi lên xe, nổ máy, vào số, thả côn, vít ga, chiếc xe lăn bánh, đồng hồ tua máy sẽ chạy khá điềm tĩnh lên dần 4,000-4,500-5,000 vòng/phút. Bạn sẽ thấy chiếc xe run rẩy và kêu gào bạn chuyển số suốt từ tua máy số 5,000 đến 6,499…kệ nó, chả có chuyện gì xảy ra…và, đoàng! 6,500 vòng/phút, chiếc xe rú lên 1 tiếng và bắn đi, tua máy nhảy vèo tới redline 10,000, và đó là lúc bạn chuyển số, và mọi chuyện sẽ lặp lại một cách tương đối như thế.
Đến đoạn này thì nhiều người biết về xe có thể nghĩ động cơ này khá giống với những động cơ có V-TEC của Honda (dòng CB400), nhưng với tôi, thì cảm giác chạy CB400 V-TEC vẫn cho thấy lực, và độ bốc lên dần theo tua máy, và đúng là sau khi “mở” V-TEC thì cảm giác xe vọt hơn, nhưng vẫn là một độ lên đều. Cảm giác của chiếc GB250, thì không hoàn toàn như thế, mà theo cảm nhận của tôi, thì nó rất giống chiếc R6.
Tôi biết, tôi đã sử dụng chiếc Yamaha R6 làm nhân vật so sánh khá nhiều, nhưng công bằng mà nói, thì đây là những trải nghiệm cá nhân của tôi, và R6 có lẽ là chiếc xe tuyệt vời nhất tôi từng được trải nghiệm và sở hữu, và cũng có lẽ vì điểm tương đồng kì cục giữa chiếc xe này và chiếc Clubman mà tôi luôn luôn ưu ái đặt cả 2 chiếc trong cùng một chỗ những lúc bàn tới, mặc dù thực tế thì chúng chả có tí gì liên quan tới nhau cả.
Giống như trên GB250, bạn phải làm việc tương đối vất vả ở tầm ga thấp, gần như không thấy một chút sức mạnh nào, cho tới một khoảnh khắc nhất định, và cũng Đoàng! Tạm biệt, R6 đi nhé! Lại một lần dĩ nhiên nữa, là 2 chiếc xe thậm chí còn không tương đồng về sức mạnh, nhưng cảm giác chúng mang lại cho cá nhân tôi, thì khá là tương đồng nhau, và có thể với người khác thì trải nghiệm sẽ khác, nhưng với tôi, thì đây là 1 cặp song sinh khác cha khác mẹ khác mọi thứ nhưng chia sẻ chung 1 tâm hồn.
Về tính thực tế
Tôi đã và sẽ không sử dụng GB250 làm chiếc xe đi lại hằng ngày, vì chiếc xe khá nặng nề ở tốc độ thấp, tư thế ngồi kém thoải mái, không có chỗ treo/đựng đồ, và xe côn tay thực sự không tiện dụng trong đô thị, thêm nữa là tôi có những chiếc xe khác linh hoạt và đa dụng hơn để sử dụng hàng ngày rồi.
Ngoài ra, động cơ vận hành tương đối nóng và rung, đến nỗi bạn gái cũ của tôi cũng phải lo ngại cho khả năng sinh sản của tôi sau này. GB250 sẽ lý tưởng nhất là một chiếc xe để đi dạo thong thả, café cuối tuần, hoặc dã ngoại một chuyến ngắn ra ngoại ô, có lẽ là kiếm một quãng đường dài, rộng và vắng, leo thử lên tốc độ bàn thờ ngồi 1 lúc, hay là tập úp cua đua bơi giống trên TV. Tuy nhiên, làm gì cũng nên biết giới hạn, giữ an toàn cho bản thân và những người xung quanh.
GB250 sẽ là một chiếc xe rất ổn cho những dự án độ chế, pha café hay lên tracker đều dễ, vì xe đã có sẵn bình xăng đẹp, vành 18’, khung chuẩn, hầu như không còn gì phức tạp phải làm thêm cả. Giá một chiếc hiện tại khoảng 30 -50 triệu đồng, tuỳ tình trạng và giấy tờ, với tôi là tương đối hợp lý cho một chiếc xe như vậy.
Tất cả xe GB250 tại Việt Nam hiện tại đều nhập nguyên chiếc từ Nhật, và ai cũng biết là đồ Nhật thì bền khỏi nói. Tuy nhiên, cũng nên lưu ý, là chiếc GB250 đời mới nhất cũng đã xuất xưởng cách đây 17 năm, và tuổi tác là kẻ thù máy móc, nên dù có bền nổi tiếng đến đâu, mà không được sử dụng chăm sóc và bảo dưỡng đúng cách, thì hỏng hóc là điều không thể tránh khỏi. Và một trong những sai lầm của tôi đã làm hỏng chiếc GB250 màu ghi xám đời 1987.
Một ngày cuối năm, thời tiết khá đẹp, nhưng tôi thì khá buồn, vì vừa gần như cùng lúc chia tay cả mối tình R6 2 bánh lẫn mối tình người 2 chân, chỉ còn tôi, và chiếc Clubman bé nhỏ. Và tôi đi, lên Mai Châu, rồi lại vòng về, gần 300km, cua, và redline, và cạ gối, và redline…và chiếc xe già cỗi đã từ bỏ cuộc chơi khi tôi còn cách nhà 30km, và nó vẫn nằm im lìm phủ bụi trong kho từ lúc tôi lóc cóc lết nó về được đến nhà đêm ấy tới giờ.
Liệu tôi có nên hồi sinh chiếc xe ấy, và sống lại mối tình Clubman bé nhỏ của tôi không?
Ngoài ra, động cơ vận hành tương đối nóng và rung, đến nỗi bạn gái cũ của tôi cũng phải lo ngại cho khả năng sinh sản của tôi sau này. GB250 sẽ lý tưởng nhất là một chiếc xe để đi dạo thong thả, café cuối tuần, hoặc dã ngoại một chuyến ngắn ra ngoại ô, có lẽ là kiếm một quãng đường dài, rộng và vắng, leo thử lên tốc độ bàn thờ ngồi 1 lúc, hay là tập úp cua đua bơi giống trên TV. Tuy nhiên, làm gì cũng nên biết giới hạn, giữ an toàn cho bản thân và những người xung quanh.
GB250 sẽ là một chiếc xe rất ổn cho những dự án độ chế, pha café hay lên tracker đều dễ, vì xe đã có sẵn bình xăng đẹp, vành 18’, khung chuẩn, hầu như không còn gì phức tạp phải làm thêm cả. Giá một chiếc hiện tại khoảng 30 -50 triệu đồng, tuỳ tình trạng và giấy tờ, với tôi là tương đối hợp lý cho một chiếc xe như vậy.
Tất cả xe GB250 tại Việt Nam hiện tại đều nhập nguyên chiếc từ Nhật, và ai cũng biết là đồ Nhật thì bền khỏi nói. Tuy nhiên, cũng nên lưu ý, là chiếc GB250 đời mới nhất cũng đã xuất xưởng cách đây 17 năm, và tuổi tác là kẻ thù máy móc, nên dù có bền nổi tiếng đến đâu, mà không được sử dụng chăm sóc và bảo dưỡng đúng cách, thì hỏng hóc là điều không thể tránh khỏi. Và một trong những sai lầm của tôi đã làm hỏng chiếc GB250 màu ghi xám đời 1987.
Một ngày cuối năm, thời tiết khá đẹp, nhưng tôi thì khá buồn, vì vừa gần như cùng lúc chia tay cả mối tình R6 2 bánh lẫn mối tình người 2 chân, chỉ còn tôi, và chiếc Clubman bé nhỏ. Và tôi đi, lên Mai Châu, rồi lại vòng về, gần 300km, cua, và redline, và cạ gối, và redline…và chiếc xe già cỗi đã từ bỏ cuộc chơi khi tôi còn cách nhà 30km, và nó vẫn nằm im lìm phủ bụi trong kho từ lúc tôi lóc cóc lết nó về được đến nhà đêm ấy tới giờ.
Liệu tôi có nên hồi sinh chiếc xe ấy, và sống lại mối tình Clubman bé nhỏ của tôi không?
Sưu tầm